Monday, September 11, 2017

[LOVE MYSELF] SELF UNDERSTANDING: Biết ơn và yêu chính mình - 11 Sep 2017

Date: 11 Sep 2017
[Diary]

I love myself because I know what I've been through, what I've overcome, and what I'm capable of achieving.

*** Diary của ngày hôm nay liên quan đến sự kiện xảy ra tuần trước và những gì xảy ra suốt 1 tuần sau đó.

Là 1 chuyện thường xuyên xảy ra với tôi. Nói chuyện với parents, sau đó nói tới anh trai tôi, và bùm, chúng tôi bắt đầu to tiếng. Chủ yếu là tôi tức giận và quát tháo với 2 người sinh ra tôi.
Lý do tôi nổi giận thường chỉ có 1 trong 2: 1 là parents tôi lúc nào cũng cho là anh trai tôi vất vả quá, và 2 là parents tôi khó chịu khi tôi đưa ra ý kiến trái ngược với cái điều 1 phía trên.
Nếu lý do là 1, thì chủ yếu là bởi tôi nổi điên lên vì 'GHEN TỴ'. Tôi ghen tị khi thấy anh trai tôi rõ ràng rất thuận lợi so với bao nhiêu người phải lăn lộn ngoài kia mà không được bằng nửa anh ta (trong đó bao gồm tôi), mà vẫn bị (hay được) người ta (ở đây chủ yếu là parents tôi) cho là 'quá vất vả'. Và vì sự 'cho là vất vả' đó là lúc nào ông ấy cũng được parents chăm lo đủ thứ, trong khi tôi, 1 đứa cũng phải vật lộn với việc kiếm sống của mình nhưng kết quả luôn là thất vọng thì lại chẳng nhận được 1 lời động viên, quan tâm nào cả.
Còn nếu lý do là 2, thì vì chủ yếu là tôi nổi điên bởi vì sự bênh vực và BẤT CÔNG của parents mình trong hành xử với tôi và anh trai tôi.

Suy nghĩ sâu xa, thì tụ chung lại chỉ có 1 nguyên nhân: sự bất công, và 1 đứa tôi 1 thời gian dài 'lờ mờ' cảm nhận thấy nhưng không thể nói ra được chính xác là gì, cảm thấy nổi giận. Đơn giản thế.
Bất công là khi đều là con nhưng có người nhận được sự quan tâm, chăm sóc, lo lắng mọi mặt, còn có người thì luôn phải độc lập tự thân lo liệu. Bất công là khi có người dù vẫn bị nói rằng hỗn láo, bất hiếu, ích kỉ, không biết chăm lo cho parents, nhưng vẫn được parents hết lòng chăm sóc, còn có người dù hết lòng quan tâm, chăm sóc parents, sống có ý, sống biết điều, thì với parents cũng chỉ là kẻ bên lề. Bất công là khi có người không cần phải làm hài lòng parents vẫn được yêu thương và quan tâm, còn người còn lại thì luôn phải cố gắng hơn, làm tốt hơn, .... để làm parents hài lòng, làm parents nở mày nở mặt, nhưng đổi lại cũng chỉ là cư xử tử tế, chứ không phải là trân trọng yêu thương hơn.

Thứ 2 tuần rồi là lần thứ n mũ n mũ  n tôi nổi điên với parents vì cái chuyên  cũ rích đó, và là lần thứ n mũ n mũ n tôi tự nhủ phải chấm dứt tình trạng đó, phải chấm dứt mối quan hệ gây cho tôi toàn những cảm xúc tiêu cực đó, chấm dứt mãi mãi, chấm dứt vĩnh viễn.
Cách đơn giản nhất là chấm dứt đối thoại với họ, chấm dứt mọi tiếp xúc với họ. Không phải người ta thường nói đối với toxic relationship, nếu bạn mãi không thể thoát khỏi năng lượng tiêu cực của nó thì cách cuối cùng là chấm dứt nó sao.
Tôi không ăn cơm cùng họ, không giao tiếp với họ, và không dính dáng tới họ.
Lần này tôi xác định với bản thân là lần cuối cùng tôi làm như thế, cho nên tôi đã nt cho bạn mình, nói rõ lời tuyên ngôn của tôi, và nhờ họ giúp tôi luôn ghi nhớ việc đó.
1 tuần đó tôi tự lo cho mình, không giao tiếp với họ và họ cũng đơn giản là không giao tiếp cùng tôi.
Sang T7, CN, 2 ngày cháu tôi sang chơi, thì họ mới vui vẻ nói với tôi vài câu, mà chủ yếu là vì lúc đó cháu tôi đang bám lấy tôi. Tôi yêu con bé, họ yêu con bé, và vì tôi làm cho con bé vui nên họ vui vẻ với tôi. Họ chắc chắn sẽ tử tế với tôi nếu tôi làm cho những người họ coi trọng thấy vui, bao gồm anh trai tôi và cháu tôi.
Uh, chuyện đó thì tôi biết rõ.
Rồi họ mời tôi ăn đồ. Ah, lúc đó tôi cảm thấy relieved lắm, vì dù sao cũng là họ mời. Nhưng rồi tôi tỉnh lại: đã bao nhiêu lần tôi nhanh chóng thỏa mãn vì sự vui vẻ của họ với tôi, và rồi tôi bỏ qua mọi chuyện, và rồi sau đó 1 thời gian tôi lại bị họ làm cho tức điên lên - vì CÙNG 1 LÝ DO? Chỉ bởi vì tôi quá dễ thỏa mãn và QUÊN MẤT bản chất của vấn đề. 

BẢN CHẤT CỦA VẤN ĐỀ - HAY LÀ BẢN CHẤT MỐI QUAN HỆ CỦA TÔI VỚI HỌ - CHỈ CÓ 1: Họ đối xử tốt với tôi, họ vui vẻ với tôi đều vì tôi làm họ hài lòng vì đã tử tế với con trai yêu và cháu yêu của họ, KHÔNG PHẢI VÌ HỌ YÊU QUÝ TÔI, hay vì HỌ NHÌN NHẬN ĐÚNG CON NGƯỜI TÔI. Từ trước tới nay, sự thực HỌ LUÔN COI THƯỜNG TÔI, COI NHẸ BẢN THÂN TÔI VÀ NĂNG LỰC CỦA TÔI.

Thật may mắn, lần này tôi đã thức tỉnh sớm và hiểu rõ được điều đó. Họ thay đổi thái độ với tôi vì họ đang vui, chứ chẳng phải vì họ yêu thích tôi hơn.

Và nhờ vậy tôi có thể đơn giản bước qua cái offer đồ ăn của họ, hay tương đương là vẻ tử tế họ dành cho tôi.

: ) bản chất vấn đề không thay đổi, bản chất mối quan hệ của tôi với họ không thay đổi, và TÔI KHÔNG CẦN SỰ TỬ TẾ CỦA HỌ, HAY SỰ CHẤP NHẬN, HAY SỰ YÊU THƯƠNG CỦA HỌ - HAY CỦA BẤT CỨ AI VỚI TÔI - ĐỂ CẢM THẤY TỐT HƠN VỀ MÌNH HAY CUỘC SỐNG CỦA MÌNH.

Tôi sẽ vẫn sống vui, sống khỏe, sống hạnh phúc và yêu thương bản thân tôi dù cho người khác - kể cả là người sinh ra tôi - đối xử hay suy nghĩ về tôi thế nào đi nữa. Tôi hiểu rõ giá trị của bản thân mình, hiểu rõ lập trường sống của mình, hiểu rõ giá trị đạo đức và nhân sinh quan của mình, hiểu rõ mình xứng đáng sống vui vẻ và hạnh phúc và tự do như thế nào.

Xin cảm ơn cuộc đời đã dẫn tôi đến với sự thấu hiểu này, để tôi hiểu và yêu thương bản thân mình vô điều kiện, và hoàn toàn tự do khỏi mọi ràng buộc mệt mỏi của cuộc sống này.


I’m making space for the unknown future to fill up my life with yet-to-come surprises.
Smile with face, smile with mind, and good energy will come to you and clean away dirty energy.

(Eat, pray, love)








Life is so a.ma.zing : >
I love myself.
I love my life.
*
What a won.der.ful world.
What a won.der.ful life.
What a won.der.ful ME.
(11/9)