Showing posts with label NHUNG GIAC MO. Show all posts
Showing posts with label NHUNG GIAC MO. Show all posts

Wednesday, March 28, 2012

[Dairy] Những giấc mơ - Đi du học... [28 Mar 2012]

Date: 28 Mar 2012
[DAIRY]
Tối qua về nhà ba mẹ chơi, đã uống atiso dỗ giấc ngủ, ấy vậy mà ngủ vẫn mơ...

... Đi học ở 1 nước nào đó, hình như là châu mỹ la tinh, sang đó học tiếng anh, cũng có nhiều người VN lắm, nhưng chẳng biết ai, cũng ko ai nhiệt tình giúp mình, tìm phòng học thì mất phương hướng, người dẫn đường lại dẫn đi sai, cuối cùng toàn vào trễ giờ học, còn bị ng ta dụ cúp học nữa.
Ác nhất là từ vựng tiếng Anh hoàn toàn ko nhớ, thật ko biết khổ đâu mà tránh nữa!
Ám ảnh cái chữ 'tiếp giáp'... nghĩ mãi nghĩ mãi ko ra tiếng Anh 'tiếp giáp' là cái gì (hix hix).
...
.
.
Cứ mơ thế này sức khỏe mình sẽ suy sụp sớm thôi, vì mỗi lần sáng thức dậy đều bị ám ảnh bởi giấc mơ, tâm trạng chỉ có thể gọi là 'QUÁ TỆ'!

Monday, March 26, 2012

[Dairy] 26 Mar 2012 - Chán chường

Date: 26 Mar 2012
Hôm nay tâm trạng rất tệ. Cảm thấy mất phương hướng, mất niềm vui trong cuộc sống.
Không còn cái cảm giác hài lòng, thỏa mãn với những gì mình đang có nữa. Thay vào đó là sự chán chường, và muốn ở 1 mình.
Ko biết do ảnh hưởng của giấc mơ tệ hại đêm qua, hay là cái gì?
.
Giấc mơ cũng thật buồn cười.
"... tranh thủ làm chân chạy vặt, bưng nước cho người ta, dường như còn phải 'giành mối' với người khác. Mà trên đường đi, vì thế nào nghịch đường bị công an túm, mà lại là bị ng ta lừa nên mới bị túm tại chỗ. Mất 1 lúc tranh cãi, giải thích cho các vị, may thế nào các vị lại chịu nghe, lại còn nhầm lẫn mình mới mười mấy tuổi thôi, lúc ấy trong đầu còn nghĩ 'có cần xuất chứng minh thư để họ biết tôi đã 30 không?' rồi thì các vị thế nào ấy lại tranh cãi nhau. Từ việc túm mình lại thành tranh cãi vớ vẩn giữa các vị, nam có nữ có, đều ngoại hình hơn người..."
Thực buồn cười!
"Đời người nên theo đuổi hạnh phúc, chứ không phải là đi tìm kiếm sự không vui."

 .
Tâm trạng mình tệ ko rõ vì đâu.
Nếu cứ trôi theo các cuốn tiểu thuyết, thì ko biết sắp tới sẽ thế nào. 30 rồi còn gì, phải ổn định chứ.
Mình phải tìm cho mình 1 con đường, bằng ko mình sẽ chìm đắm trong những điều tệ hại. Thế làm sao mà sống tới hét đời đây?!
.
.
.
-
Có 1 chuyện đơn giản như vầy: D. là người rất dễ chịu, rất tử tế, ất tốt bụng, rất chu đáo, thế nên ko ít lần tôi và T. đã cùng nhau ngợi khen, mà số lần T. khen nhiều hơn tôi. Tôi cũng biết bản thân mình ko bằng em ấy. Sao mà bằng được khi lòng tôi thì nhỏ nhen, bụng dạ nhỏ hẹp, chẳng muốn ai hơn mình nhiều quá... Thế nên tôi biết rõ tôi kém hơn. Nhưng tự biết là 1 đằng, còn nghe ng khác khen ngợi lại là 1 nẻo.
Tôi đã thấy nhiều lần T. xúc động, ngẩn ngơ vì sự tốt bụng của em ấy, đến 1 lúc tôi nghĩ 'nếu T. gặp em ấy trước, có chắc đã quan tâm tôi. : )' Nghĩ thì nghĩ thế thôi, cũng chẳng phải chuyện gì để nói, bởi nếu chuyện ấy có thể xảy ra, thì cũng có 1 ngày nó sẽ xảy ra, ko phải là chuyện tôi quản được.
Tự tôi biết con người mình thiếu sót những gì mà ko giữ nổi trái tim của ai. Buồn, có 1 chút. Cô quạnh, có 1 chút. Tủi phận, có 1 chút. Nhưng tất nhiên là tôi biết phải chấp nhận cái phải có.
.
Tham - Sân - Si chính những thứ đó làm khổ con người. 
"Chỉ cần xảy ra đối với mình coi như là xảy ra đối với người khác, bản thân mình chỉ là người xem, sẽ không tức giận đau lòng buồn bã nữa."