Tuesday, March 24, 2015

[Dairy] The sparkle in the eyes now gone

Date: 24 Mar 2015
[Dairy]

Bạn nói "Mắt mày giờ ảm đạm và xám xịt, không còn sáng lấp lánh như trước nữa. Tao rất lo cho mày..."

Bạn giật mình vì điều đó, còn mình giật mình vì câu nói của bạn.

Mình cũng ko ngờ mọi thứ lại thể hiện rõ ràng như vậy trên gương mặt mình. Mặc dù mình cũng nhìn thấy sự ảm đạm của gương mặt mình, nhưng chưa nhìn ra được nó là vì đâu, cho tới khi bạn mình nói ra điều đó.

Lời nhận xét ấy buộc mình phải thực sự nhìn nhận thẳng vào sự thật: tận sâu bên trong tiềm thức - mình đã tắt hẳn hi vọng ở tương lai. Nếu trước đây dù mang cảm giác đang đi giữa khoảng không tăm tối, ko xác định được hướng đi, mình ít nhất còn nhìn thấy 1 đốm sáng le lói ở 1 hướng nọ, và mong muốn đi theo nó, tin tưởng rằng nó sẽ dẫn mình đến nơi tươi sáng và tốt đẹp - nó chính là ánh sáng cuối đường hầm - thì bây giờ dù vẫn nhìn thấy một đốm sáng, nhưng bản thân mình hiểu rõ nó không phải là lối thoát ra không gian rộng mở, mà chỉ là 1 vật giả mình tự dựng lên cho chính mình xem, và nó chẳng dẫn tới đâu cả, vẫn chỉ là đi loanh quanh trong khoảng không tăm tối vô tận. Tiềm thức mình hiểu rằng, cuộc đời mình chỉ có thế mà thôi, mãi mãi tăm tối và vô vọng : )

: ) 

Và mình rút ra được 1 bài học: Nếu sự thật không được tốt, đừng nói gì cả, thậm chí ngay cả khi bạn cố nói ra một cách uyển chuyển, hay an ủi, hay theo kiểu 'look on the bright side', bởi vấn đề ko phải là cách bạn nói, mà là sự thật ẩn chứa sau đó. Biết đâu được chính sự thật đó lại là dấu chấm hết cho hi vọng cuối cùng của một ai đó trong cuộc đời của họ.

Lúc đó, bạn là kẻ tội đồ vì đã giết chết hi vọng của 1 người đang sống và biến họ trở thành 1 xác sống - với tâm hồn đã chết.

----

Điều còn lại  mình có thể làm bây giờ là cố hết sức để tỉnh táo. Nếu ko còn hi vọng gì đáng để sống, ít nhất hãy cố để tồn tại như 1 con người tử tế, cho đến khi mọi thứ kết thúc : )

No comments:

Post a Comment